Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta dễ dàng bị những khoảnh khắc đặc biệt, những khoảnh khắc "tạm thời" lấp đầy tâm trí. Một trong những trải nghiệm ấn tượng đó là gửi mình vào một hoạt động gây cố gắng, như chơi trò chơi gombai, tham gia kỳ vọng gửi cho mình một ước mơ. Đối với tôi, cuối tuần trước, một ngày thứ Hai, đã là một dịp đặc biệt để nhìn lại và chia sẻ với bạn đọc về một giải thưởng mà tôi đã tham gia và gặp may mắn.
Từ bình thường đến bất ngờ, chỉ mộng một tuần trước, tôi đã tham gia vào một cuộc gửi gửi cố gắng gây cố gắng trên mạng xã hội. Đây là một cuộc gửi cố gắng khá phổ biến với nhiều người tham gia từ khắp nơi Việt Nam, mỗi người đều với ước mơ lớn khóa đằng sau mỗi cái bánh rối. Tôi cũng là một trong những người đang tìm kiếm một phúc lộc bất ngờ.
Cuộc gửi cố gắng bắt đầu với một câu hỏi đơn giản: "Bạn có thể dành cho mình một phút để giúp cho người khác?" Câu trả lời là "Có" và tôi đã nhanh chóng đăng ký tên của mình. Cuộc gửi cố gắng này được tổ chức bởi một tổ chức từ thiện, với mục tiêu là góp phần cho các trẻ em khó khăn và gửi cho họ niềm vui và hy vọng. Mỗi người tham gia đều có cơ hội để chiến thắng giải thưởng lớn, từ chiếc xe đạp cho đến một quà tặng lớn cho một người thân.
Thứ Hai tuần trước, tôi đã dành thời gian để xem xét các đề cử và thật khó chọn lựa. Từ những câu chuyện ngắn gọn đến những ảnh động rực rỡ, từ những lời khen ngợi đến những câu lạc quan, tôi đã cảm nhận được sức mạnh của những người khác và sức mạnh của riêng mình khi đặt bước rao giảng niềm vui. Cuối cùng, tôi đã chọn một đề cử từ một trẻ em khó khăn, câu chuyện của cô bé và những ước vọng của cô bé đã khiến tôi rất ấn tượng.
Từ bình thường đến bất ngờ, cuối tuần đó, tôi đã nhận được email thông báo rằng tôi đã chiến thắng giải thưởng. Từng bước, tôi đã được hướng dẫn đến quà tặng: một chiếc xe đạp mới cho trẻ em khó khăn đó. Quà tặng này không chỉ là một chiếc xe đạp, mà là niềm vui và hy vọng cho một trẻ em. Tôi đã cầm quà tặng trong tay, cảm giác vô cùng hạnh phúc và ấm áp.
Tôi đã liên lạc với trẻ em và gia đình để chia sẻ niềm vui với họ. Trẻ em cười mừng khi nhìn thấy chiếc xe đạp mới và tôi có thể nhìn thấy sự hân hạnh trên khuôn mặt của cha mẹ cô bé. Đó là niềm vui thật sự, không có gì so sánh được với niềm vui này. Tôi đã hạnh phúc vì tôi đã dành thời gian và sức lực để giúp đỡ người khác và tôi đã được thưởng tặng niềm vui cho một người khác.
Trong suốt tuần sau đó, tôi đã tiếp tục theo dõi cuộc gửi cố gắng trên mạng xã hội. Tôi thấy nhiều người khác cũng đã thắng giải và được hưởng quà tặng. Mỗi lần nhìn thấy những hình ảnh về niềm vui và hạnh phúc của những người khác, tôi cảm thấy sức mạnh của riêng mình khi tham gia vào cuộc gửi cố gắng này. Tôi đã dành thời gian để giúp đỡ người khác và tôi đã được thưởng tặng niềm vui và hy vọng cho bản thân.
Cuối cùng, tôi muốn chia sẻ với bạn đọc rằng: "Mỗi bước chúng ta dành rao giảng niềm vui cho người khác là bước chúng ta dành rao giảng niềm vui cho bản thân." Cuộc gửi cố gắng tuần trước cho tôi cơ hội để hiểu sâu sắc hơn về niềm vui và hy vọng. Mỗi khi tôi nhớ lại ngày thứ Hai tuần trước, tôi sẽ nhớ lại niềm vui của trẻ em khó khăn, sự hân hạnh của cha mẹ cô bé và sức mạnh của riêng mình khi tham gia vào cuộc gửi cố gắng này.
Chúng ta có thể dành thời gian để giúp đỡ người khác, dù chỉ là một phút để chia sẻ niềm vui hoặc một bước để giúp đỡ ai đó. Đó là cách chúng ta dành rao giảng niềm vui cho bản thân và cho thế giới xung quanh chúng ta. Trong suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt suốt...