Trong một xã hội đầy khó khăn và áp lực, mỗi người đều tìm kiếm một cái gì đó để bảo vệ bản thân, để giữ cho tâm trí ổn định. Đối với một số người, đó là một chiếc mũ, một chiếc áo, hoặc là một câu lạc hội với bạn bè. Tuy nhiên, có một thứ khác, một thứ ít ngờ ngẫm hơn, có thể là một dấu hiệu nhỏ, một hat-trick của chữ "mặt bẩy" (mb), được sử dụng để ghi nhớ những kỷ niệm đặc biệt.

Trong thời kỳ khó khăn nhất của cuộc sống, những kỷ niệm đặc biệt này có thể là những nét tươi tốt nhất trong cuộc đời. Những kỷ niệm này có thể là một câu chuyện cười đùa với bạn bè, một lần hạnh phúc với gia đình, hoặc là một ngày đặc biệt với người thân. Những kỷ niệm này, dù nhỏ bé, lại là những nét tươi tốt nhất để giúp chúng ta bước tiếp với lòng tim ấm áp.

Tuy nhiên, có một ngày, tôi nhận ra rằng "mặt bẩy" đã không còn nữa. Đó là một dấu hiệu nhỏ, một chiếc "mũ" nhẹ bên tay tôi, nhưng nó có ý nghĩa rất lớn. Nó là dấu ấn của những kỷ niệm quý báu, là dấu ấn của những ngày tôi đã sống.

Tiêu đề: Một câu chuyện về mặt bẩy và sự mất của nó  第1张

Tôi nhớ lại lần đầu tiên tôi ghi nhớ "mặt bẩy" vào cuốn sổ tay của mình. Đó là một buổi tiệc sinh nhật của bạn bè, mỗi người đều mặc quần áo tốt đẹp, cười hạnh phúc. Tôi đã ghi "mb" để ghi nhớ sự hạnh phúc đó. Từ đó, tôi bắt đầu ghi nhớ mọi thứ vào cuốn sổ tay của mình: một lần hạnh phúc với gia đình, một lần khó khăn với công việc, một lần gặp bạn bè. Mỗi lần tôi ghi "mặt bẩy", tôi cảm thấy được bảo vệ, được an ủi.

Tuy nhiên, có một ngày tôi mở cuốn sổ tay và nhận ra rằng "mặt bẩy" đã không còn nữa. Tôi khó cố tránh khó chịu khi nhìn thấy trống trơi đó. Tôi cố gắng tìm lại những kỷ niệm đó, nhưng chúng biến mất trong màn rối loạn của cuộc sống. Tôi thấy mình mất đi cái gì đó quan trọng, cái gì đó tôi không thể mua lại với bất cứ bao nhiêu tiền nào.

Tôi bắt đầu suy nghĩ về ý nghĩa của "mặt bẩy". Tôi hiểu rằng nó không chỉ là một dấu hiệu nhỏ trên cuốn sổ tay, mà là những kỷ niệm quý báu trong tâm trí tôi. Tôi hiểu rằng tôi không thể mất đi những kỷ niệm đó, dù "mặt bẩy" đã không còn nữa. Tôi sẽ tiếp tục ghi nhớ những kỷ niệm quý báu của mình, nhưng không còn dùng "mặt bẩy" nữa. Tôi sẽ dùng những câu văn tửc khác để ghi lại những nét tươi tốt nhất trong cuộc đời tôi.

Tôi quyết định tìm kiếm một cách khác để ghi nhớ những kỷ niệm quý báu của mình. Tôi bắt đầu viết blog, viết diary, ghi lại mỗi kỷ niệm quý báu của mình. Tôi viết về những ngày tôi đã hạnh phúc, những ngày tôi đã khó khăn, và cả những ngày bình thường mà tôi đã sống. Tôi viết về những người thân yêu của tôi, về bạn bè tôi yêu quí, về gia đình tôi. Tôi viết về những điều tôi học được từ cuộc sống, về những điều tôi muốn chia sẻ với thế giới.

Bằng cách viết blog và diary, tôi cảm thấy được bảo vệ hơn. Tôi có thể chia sẻ tâm trì với người khác, và họ có thể chia sẻ tâm trì với tôi. Tôi có thể ghi lại những nét tươi tốt nhất trong cuộc đời tôi, và khi tôi già đi, tôi sẽ có những kỷ niệm quý báu để nhớ lại.

Tôi hiểu rằng "mặt bẩy" đã không còn nữa, nhưng tôi không cần lo lắng về điều đó. Tôi có những câu văn tửc khác để ghi lại những nét tươi tốt nhất trong cuộc đời tôi. Tôi sẽ tiếp tục ghi nhớ mỗi kỷ niệm quý báu của mình, và sẽ chia sẻ chúng với thế giới.

Từ đó, tôi học được một bài học quan trọng: không cần lo lắng về cái gì đã biến mất; chúng ta có thể tạo ra những điều mới để thay thế cho chúng. Chúng ta có thể dùng những câu văn tửc khác để ghi lại những nét tươi tốt nhất trong cuộc sống. Chúng ta có thể chia sẻ tâm trì với người khác, và họ cũng sẽ chia sẻ tâm trì với chúng ta. Chúng ta sẽ sống tiếp với lòng tim ấm áp, với những kỷ niệm quý báu để nhớ lại.