Từng Đêm Tối Lạnh Lẽo

Tối lạnh lẽo, cánh cửa nhà cửa của Phạm Văn Lợi đột nhiên rách mở, giống như một khẩu súng bất ngờ nổ ra trong tối tăm. Lợi, một trẻ em gái mười sáu tuổi, nhảy lên giường khi tiếng rung cửa bất ngờ tấn công tai ổng. Một ánh sáng lấp lánh tung tăng vào phòng, dẫn dắt một người lớn tuổi, mặc áo đen sẫm, mắt nhìn sắc bén, là cậu em trai của Lợi, Phạm Văn Khánh.

Khánh chạy vào phòng với một chiếc trò chơi gai góc, một trò chơi cổ kỳ được gia đình gọi là "Tối Tối". Trò chơi này khái niệm đơn giản: hai người chơi chia sét các miếng gai góc với nhau, rồi cố gắng để bắn nhau vào mắt. Nếu một người chơi bị bắn trúng, thì phải trả một khoản tiền cho đối phương.

Lợi nhìn khóc khóc vào em trai mình, "Khánh, sao cậu lại ra vào phòng này?"

Khánh cười hèn hỉnh, "Tôi muốn chơi Tối Tối với em gái."

Lợi nhăn nhóc đầu óc, "Tối nay không được chơi nữa. Mẹ đã bảo không để tôi ra ngoài đêm tối."

Khánh thở dài, "Đừng lo, em gái. Tôi sẽ chống cửa lại cho mẹ."

Lợi nhìn khóe mắt, không thể cưỡng cự lòng thèm muốn chơi với em trai mình. Cuối cùng, cô quyết định dành một lần cuối cùng cho trò chơi này.

Câu chuyện Nguy hiểm Trong Trò Chơi  第1张

Trò Chơi Tối Tối: Một Câu Chuyện Khiêu Dâm

Mặt trời đã lặn xuống dưới horizon, và cả nhà cửa không còn ánh sáng nào ngoài ánh đèn tối tăm của Tối Tối. Lợi và Khánh ngồi trên thềm bàn ghế, tay tay chạm chạm với nhau. Mỗi người chia sét gai góc và cố gắng bắn vào mắt đối phương.

"Bắn trúng rồi!" Khánh hét la, mắt cười hèn hỉnh.

Lợi nhíu mày, "Không thể! Mắt em không bị bắn."

Khánh cười rộng rãi, "Được rồi, em gái. Bây giờ là em turn."

Lợi cố gắng nhanh chóng bắn lại, nhưng Khánh thật sự nhanh tay. Một gai góc nhỏ nhỏ bất ngờ trúng vào mắt Lợi. Cô rống rỉu khóc khóc.

"Được rồi, em gái. Một lần nữa cho tôi." Khánh cười hèn hỉnh.

Lợi nhìn Khánh với mắt đầy hận thù và ác ý. "Khánh, nếu em gái thắng lần này..." Cô dừng lại, hơi thở nặng nề. "Nếu em thắng lần này, em sẽ cho cậu một điều."

Khánh cười rộng rãi, không ngờ em gái của mình có thể đòi hứa gì. "Được rồi, em gái. Nếu em thắng lần này..." Khánh dừng lại nhìn Lợi với mắt đầy hứng khởi. "Em sẽ làm gì?"

Lợi nhíu mày, "Em sẽ làm bất cứ điều gì cậu muốn."

Khánh nhíu mày, không thể tin mắt mình. Em gái của mình đã đồng ý làm bất cứ điều gì để thắng trò chơi này? Khánh hét la vui vẻ: "Được rồi! Em gái hãy bắn nhanh!"

Cầu Kỳ Trận Thủ: Một Đêm Tối Tăm

Lợi cố gắng nhanh chóng bắn lại, nhưng Khánh thật sự nhanh tay và cung kính. Một lần nữa, gai góc bất ngờ trúng vào mắt Lợi. Cô rống rỉu khóc khóc.

"Thua rồi! Em gái thua rồi!" Khánh hét la vui vẻ. "Em sẽ làm gì?"

Lợi nhíu mày, "Bất cứ điều gì cậu muốn." Cô dừng lại nhìn Khánh với mắt đầy sầu khổ và ác ý. "Nhưng cậu phải hứa rằng không bao giờ làm bất cứ điều gì cho mẹ biết."

Khánh nhíu mày, không thể tin mắt mình. Em gái của mình đã đồng ý làm bất cứ điều gì để giành chiến thắng? Nhưng khi Lợi nhìn vào mắt cô với ánh sắc bén và ác ý... Khánh hét la vui vẻ: "Được rồi! Tôi sẽ hứa."